Bản dịch của Đào Xuân Quý

Ngày đã đi qua, bao êm dịu cũng qua!
Lời dịu, môi êm, tay mềm và ngực mềm hơn nữa,
Hơi thở ấm, tiếng thầm vui nhỏ nhẹ,
Mắt sáng trong, cùng hình vóc tuyệt vời!

Tàn tạ hoa và những nụ xinh tươi,
Tàn, vẻ đẹp tự mắt mình thoát chạy,
Tàn, dáng đẹp tự tay mình tan sảy,
Tàn, hơi ấm, lời êm, màu trắng, thiên đường -

Tan biến nhanh lúc vừa khép bóng đêm,
Khi ngày - hay đêm lễ tối tăm
Của tình yêu được xông hương ngào ngạt
Bắt đầu dệt những sợi đen dày đặc;

Dấu lạc thú đi. Tối hôm nay, đọc suốt kinh Tình,
Nó cho tôi ngủ, và nhìn tôi chay tịnh, cầu kinh.