Thơ thành viên » Bùi Thị Ngọc Điệp » Trang thơ cá nhân » Bốn mùa hoa cỏ
Ngồi giữa trời đêm khuya khoắt
Nồng nàn hương thiết mộc lan
Hoa trắng một trời huyển hoặc
Quanh tôi nỗi nhớ vây tràn.
Có một thời xa xôi lắm
Ta cùng ngồi giữa đêm trăng
Hương thiết mộc lan thấm đẫm
Cùng gió lang thang, lang thang...
Rồi người ra đi biền biệt
Thiết mộc lan chữa kịp tàn
Tôi mang nỗi buồn da diết
Đêm đêm bên thiết mộc lan.
Giờ thiết mộc lan bừng nở
Hoa vẫn ngát thơm trời đêm
Đôi ta hai đầu thương nhớ
Đọng giọt trăng khuya bên thềm!