Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Bùi Công Minh » Ngày và đêm
Đăng bởi Vanachi vào 18/03/2007 08:34
Tràng vỗ tay nâng em đứng dậy
Bỗng ran lên bao nhịp đập dập dồn
Trong trái tim cô gái
từng phá bom nổ chậm ở Trường Sơn
Trăm cặp mắt nhìn em yêu thương
Cớ sao em quá chừng xúc động?
Cả khi đặt tay lên kíp bom nóng bỏng
Có bao giờ em hồi hộp thế đâu...
... Nhưng tiếng hát đã nồng trên môi
Nhạc cuốn em đi lúc nào chả biết
Những ngày đạn bom thẳng căng khốc liệt
Giờ em hát thành lời
Như thế nhớ mảnh đất chiến trường em gọi
"Này Trường Sơn ơi, Trường Sơn ơi..."
Năm tháng qua đi, lòng em còn hát mãi
Nơi em gửi hai cánh tay mình ở lại
Trường Sơn!
Bài hát nói về gió Trường Sơn
Gió Trường Sơn em từng sờ thấy được
Bài hát nói về nắng Trường Sơn
Nắng từng rám cánh tay trần của em trên chốt
Bài hát nói về thác Trường Sơn
Thác Trường Sơn bao lần em đã vượt
Tay em bơi trong nhịp thác đổ dồn
Bao xúc động em gửi vào câu hát
Khúc cao trào, reo trên đỉnh Trường Sơn
Chẳng thể nào tin đôi cánh tay em đã mất
Khi tiếng hát vẫn bay lên, khép liền lại những vùng trời
Khi máu vẫn chạy đều trong tim em rạo rực
Và trên thân mình đất nước
Những con đường
Những con đường cứ rẽ núi mà đi...