Thơ » Trung Quốc » Hiện đại » Bắc Đảo
Đăng bởi hongha83 vào 23/06/2021 20:48
把手伸给我
让我那肩头挡住的世界
不再打扰你
假如爱不是遗忘的话
苦难也不是记忆
记住我的话吧
一切都不会过去
即使只有最后一棵白杨树
象没有铭刻的墓碑
在路的尽头耸立
落叶也会说话
在翻滚中褪色、变白
慢慢地冻结起来
托起我们深深的足迹
当然,谁也不知道明天
明天从另一个早晨开始
那时我们将沉沉睡去
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 23/06/2021 20:48
Chìa tay về phía anh
Để thế giới có bờ vai anh chặn lại
Không còn để nhiễu phiền em mãi
Nếu tình yêu không phải lãng quên
Thì khổ đau không phải là nỗi nhớ
Hãy nhớ lời anh
Tất cả không thể là quá khứ
Như bia mộ không khắc ghi dòng chữ
Cho dù chỉ có cây bạch dương cuối cùng
Sừng sững đứng chân ở cuối con đường
Lá rụng cũng không hề biết nói
Bạc phếch đi trong quay cuồng gió nổi
Đông kết dần dần
Kéo theo của chúng mình sâu hoắm vết chân
Đương nhiên rồi, ngày mai ai mà biết được
Ngày mai bắt đầu từ buổi mới tinh mơ
Khi ấy ta sẽ vào giấc ngủ say sưa