Anh muốn giữ mãi em như thế trong kỷ niệm của anh
không chỗ ẩn, không hy vọng và quá buồn đau
trong bàn tay anh tay em nóng hổi
và sát trái tim anh  khuôn mặt em buồn não
Thành phố nơi xa rung một áng khói mờ
gần với hai ta trên đồi những cây run rẩy
và tình của hai ta dường như thêm thiêng liêng
bởi chúng ta phải biệt ly nhau

"Em sẽ lên đường lúc bình minh, anh, bình minh anh đến nhé
và hãy đem tới cho em cái nhìn từ biệt của anh
Để em nhớ mãi mắt chung thuỷ buồn rầu
khi mà giờ Vĩnh Ly sẽ điểm!"
Ôi, Thảm thiết, Thảm thiết ơi, em hãy cất
những lời nguyện cầu trong một vòm lá bão rung
hãy tin lời anh, xuân của chúng ta không phải mộng dở dang
và em sẽ còn bên anh trở lại!

Nhưng đêm càng đổ xuống hai ta gớm ghê hơn nữa
những con dơi vẽ một màng lưới trong đêm
nỗi yếu đuối của em chờ một lời an ủi sau cùng
còn anh thì cũng không tin vào chính lòng tin anh nữa
Và em để buông rơi bàn tay em nóng hổi
rồi đi, mắt nhìn xói bóng đen
em cũng không còn sức nào để khóc
Anh muốn giữ mãi em như thế trong kỷ niệm của anh...

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]