Bản dịch của Trần Lê Văn

Tôi gian, vợ ác, nặng mê lầm,
Chí hiếu, thương ái lệ ướt đầm.
Nam Nội lạnh lùng đành có cớ.
Lên ngôi Linh Vũ há vô tâm!