Bản dịch của Trần Đương

Bờ cây và thung lũng
Lặng lẽ ánh sương ngơi
Tâm hồn ta giờ cũng
Hoà tan trong trong sương rơi

Cái nhìn em trải rộng
Như ánh mắt bạn ta
Dịu dàng mà sâu xa
Trên làn mi, số phận

Tim ta đầy âm vang
Của một thời xưa cũ
Mừng vui và đau khổ
Chìm dâng trong cô đơn

Hỡi dòng sông thân yêu
Trôi đi và trôi mãi
Đời ta ta từng trải
Có gì quên nổi đâu

Mà bao giờ được vậy
Thuỷ chung và nụ hôn
Vui dù vui đến mấy
Ta vẫn day dứt buồn

Dòng sông ơi hãy nghe
Tiếng ca vang thung lũng
Hồn ta không ngớt vọng
Những làn điệu đê mê

Sông ơi giữa đêm đông
Chớ trào lên giận dữ
Đợi mùa xuân ấp ủ
Nở tung bao chồi non

Được sống giữa đời này
Xin đừng ai uất hận
Hãy dang tay bè bạn
Yêu thương và đắm say

Những gì ta chưa biết
Hay chưa kịp nghĩ ra
Từ đêm trăng thanh khiết
Sẽ tạo mối giao hoà

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]