Anh rón rén trên đồng, dữ dằn và im lặng
Lắng mọi điều cùng nòng súng trong tay
Ảnh hình em thân yêu ngời lên, ẩn hiện
Hình ảnh ngọt ngào trước mặt anh đây

Em chuyển hoá thành lặng im và hiền dịu
Qua cánh đồng, qua thung lũng thân yêu
Ảnh hình kia, vút qua, và anh hiểu
Đã có lần em xuất hiện rồi sao?

Hình ảnh con người trên mọi thế gian
Đâu có lúc nào bình yên và ngơi nghỉ
Trên đồng ruộng, trong nhà mình bình dị
Trái tim con người đều nặng nỗi gian nan

Với anh, em ơi, anh chỉ nghĩ về em
Khi vầng trăng rọi ngời lên gương mặt
Một sự bình yên - anh nào có biết
Đến cùng anh, thế đó, giữa trời đêm

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]