Chậm bước đi trên ruộng giạ, bên người
Bạn của tôi khiêm nhường, giản dị
Và tôi bỗng trải lòng ra thầm thĩ
Như đang xưng tội trong góc tối nhà thờ

Một ngày thu cao vút lặng tờ
Chỉ nghe thấy tiếng quạ kêu khàn tiếng
Gọi bầy đàn của mình thương mến
Đâu đó trong nhà một bà cụ khẽ ho

Phía trên nhà sấy lúa tỏa mờ
Làn khói nặng thấp xuống đầu tôi và bạn
Chúng tôi say sưa ngắm nhìn không chán
Đường bay của đàn sếu cuối mùa

Lũ sếu bay, bay chéo góc trời thu
Con đầu đàn cất tiếng kêu ca thán
Kêu gì thế, kêu gì mà ai oán
Nghĩa gì đây tiếng than thở thu này?

Những xóm làng thấp bé xác xơ thay
Ta không thể đếm, đo bằng mắt
Và trong buổi ngày thu đang dần tắt
Bếp lửa nào đang sáng phía đồng xa

Ôi đất nước đói nghèo tha thiết của ta
Với con tim người có nghĩa gì sâu lắng?
Ôi người vợ hiền dãi dầu mưa nắng
Em khóc gì cay đắng thế em ta?