Bản dịch của Phạm Doanh

Sắp tuyết, rời đất Hồ,
Trương ha, bỏ mây Sở.
Vùng Thanh Vị bóng qua,
Hồ Động Đình đàn vỗ.
Cực bắc lạnh đầu xuân,
Giang Nam ấm buổi hạ.
Bị tên lông rụng rơi,
Ngại nghe chuyến đi lỡ.