Vào hai giờ sáng: ánh trăng. Xe hoả dừng lại
giữa đồng bằng. Xa xa, những chấm sáng thành phố
lấp lánh lạ lùng tận nơi cùng kiệt của mắt nhìn
Giống như khi một người đi khá sâu vào giấc mộng
đến nỗi anh không nhớ là mình đã cư trú nơi đó
lúc trở về gian phòng của anh
Giống như người ta đi vào sâu quá trong bệnh tình
đến nỗi tinh chất của tháng ngày chuyển thành các tia sáng
một lũ tia sáng vô nghĩa và nhạt nhẽo tận nơi cùng kiệt của mắt nhìn
Đoàn tàu hoàn toàn bất động
Hai giờ: một ánh trăng bất động. Và sao, cũng hiếm gặp
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]