Bản dịch của Nguyễn Xuân Sanh

Trong ga tàu điện ngầm
Áp phích chen kề nhau
Trong ánh sáng mờ đều

Đoàn tàu đến để mang đi
những khuôn mặt người và những cặp tài liệu

Ga sau là bóng tối
Ngồi như tượng trong toa
trượt chạy qua các hầm
Gò bó, mộng mơ, lệ thuộc

Họ rao bán các tin đêm
nơi tàu dừng - theo toạ độ dưới mặt biển
Bóng người chuyển động, âu sầu, trầm mặc
và lặng im dưới mặt đồng hồ

Đoàn tàu chở đi xa
các áo khoác và bao tâm hồn

Ở mọi hướng vẫn cái nhìn
từ lúc ngao du trong núi
Chưa có gì khác hơn

Sắp ra khoỉe hầm tàu
Câu chuyện vẫn xôn xao
Chúng tôi bước lên mặt đất

Chỉ một lần thôi đất nước
vỗ cánh trước khi đứng lại
đất nước bao la, xanh tươi

Các bông lúa mì bay đến
trên các ke tàu điện ngầm

Cuối đường! Tôi ra đi
còn xa, xa hơn nữa

Chúng ta có bao nhiêu người?
Bốn, năm và hơn một chút

Những ngôi nhà, con đường, đám mây
vũng nước xanh, dãy núi
mở cửa sổ nhìn trời

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]