Trong sạch ngày ngày vẫn giữ chay, Giải sầu rượu uống tựa sông Hoài. Nằm nhà bên gối non dời đến, Tỉnh giấc ngoài thềm mưa mãi rơi. Hạc nội đã đành mang cốt tướng, Phù vân sớm muốn thoát hình hài. Trăng lên bên cửa tình vô hạn, Hồn mộng tương tư người mỗi nơi.