Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Nhà cửa yên lành chốn cuối trời,
Thong dong ngày tháng mãi rong chơi.
Tây trông Đông ngó khóc thương vợ,
Bắc hướng non Nam cười vọng phu.
Gắn bó nghĩa dài trời đất biết,
Xướng tuỳ lời động biển non thu.
Vãng lai thử hỏi đàn con cháu,
Đá ở đầu non khách dưới thuyền.