Thi Viện
×
Tên tác giả/dịch giả
Tên bài thơ @Tên tác giả
Nội dung bài thơ @Tên tác giả
Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
Tên chủ đề diễn đàn
Tìm với
G
o
o
g
l
e
Toggle navigation
Tác giả
Danh sách tác giả
Tác giả Việt Nam
Tác giả Trung Quốc
Tác giả Nga
Danh sách nước
Danh sách nhóm bài thơ
Thêm tác giả...
Thơ
Các chuyên mục
Tìm thơ...
Thơ Việt Nam
Cổ thi Việt Nam
Thơ Việt Nam hiện đại
Thơ Trung Quốc
Đường thi
Thơ Đường luật
Tống từ
Thêm bài thơ...
Tham gia
Diễn đàn
Các chủ đề mới
Các chủ đề có bài mới
Tìm bài viết...
Thơ thành viên
Danh sách nhóm
Danh sách thơ
Khác
Chính sách bảo mật thông tin
Thống kê
Danh sách thành viên
Từ điển Hán Việt trực tuyến
Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập
×
Đăng nhập
Tên đăng nhập:
Mật khẩu:
Nhớ đăng nhập
Đăng nhập
Quên mật khẩu?
Bài dịch: Tự vịnh
自詠
Thơ
»
Việt Nam
»
Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn
»
Nguyễn Như Lâm
»
Tự vịnh
☆
☆
☆
☆
☆
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
In bài
Một số bài dịch khác cùng bài thơ
-
Bản dịch của Dương Văn Vượng
Một số bài dịch khác cùng dịch giả
-
Đông Sơn tự hồ thượng lâu (Phạm Sư Mạnh)
-
Ngư gia ngạo - Thu tứ (Phạm Trọng Yêm)
-
Tự thuật (Trần Danh Án)
-
Thuỷ trai (Lý Thương Ẩn)
-
Tức sự (II) (Trần Nhân Tông)
Đăng bởi
Lương Trọng Nhàn
vào 15/05/2019 15:48, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi
Lương Trọng Nhàn
vào 13/11/2019 10:18
Bản dịch của
Lương Trọng Nhàn
Loạn lạc yên rồi nên bỏ quan,
Từ cổ giàu sang đâu có nhàn.
Chim hết tất nhiên cung phải bỏ,
Thôn quê tranh cỏ ẩn bao tàng.
Sớm trà tối rượu vui thay đổi.
Phấn khởi được con cháu hỏi han.
Ngủ chán dậy ra đồng xét lúa,
Quang Tiền này thật ấp trời ban.