Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Nước chảy chầm chậm dòng về tây,
Ai đắp kè đá nhà chốn đây.
Lối giữa hàng tre sương khói lạnh.
Xa xa nhà lá thưa lùm cây,
Dâu gai phủ bóng trên đầm nước.
Gà gáy xuyên làng giậu chẳng ngăn.
Chẳng hỏi xóm giềng nhà kẻ đó,
Thôn xưa chính chốn có rượu thuần.