Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Thầy Mạnh lòng tôi cũng mến yêu,
Thế gian nổi tiếng người phong lưu.
Tuổi xuân từ bỏ danh quan chức.
Đầu bạc ẩn nơi thông ráng chiều.
Dưới ánh trăng thường say với rượu.
Mê hoa không giúp được vua triều.
Thầy cao như núi ai vin tới?
Thanh khiết làn hương ngưỡng mộ nhiều.