Bản dịch của Huỳnh Phan Anh

Em giữ tóc hay trò của Phượng hoàng
Cử chỉ nào em thử phác ra khi tất cả dừng lại

Và khi nửa đêm trong vật thể soi sáng những chiếc bàn?

Dấu hiệu nào em giữ lại trên đôi môi bầm đen của em
Lời nói thả hại nào khi tất cả lặng im

Que củi cuối cùng còn cháy khi lò lửa ngập ngừng và đóng lại?

Tôi sẽ sống trong em, tôi sẽ tước đoạt trong em
Mọi ánh sáng

Mọi hiện thân, mọi cản trở ngầm, mọi luật lệ

Và trong khoảng trống, nơi tôi nâng em lên, tôi sẽ mở ra
Con đường sấm sét

Hoặc tiếng thét vang dội vật thể chưa thử bao giờ

Nếu đêm này khác với đêm
Em hãy hồi sinh, tiếng nói xa xôi, lành thánh
Em hãy đánh thức
Thứ đất sét chắc nhất nơi hạt đã ngủ
Em hãy nói: tôi chỉ còn là vùng đất khát vọng
Cuối cùng đây là những từ của bình minh và mưa
Nhưng hãy nói tôi là vùng đất thuận lợi
Hãy nói còn chăng một ngày vùi lấp

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]