Bản dịch của Hoài Anh

Nơi nào nhớ anh nhất,
Chùa mát mẻ trước đây.
Áo mũ thường xốc xếch,
Chén rượu luôn tràn đầy.
Chẳng quản người bảo tục,
Mặc tình ta si ngây.
Gió yêu kiều đáng sợ,
Chia vần thơ viết ngay.