Thác tuôn ào ào từ vách núi
Bĩu môi chê dòng suối chảy ra:
Trông này, hùng mạnh như ta
Còn ngươi ri rỉ, chắc là sắp khô?
Nhưng thật lạ, bốn mùa tám tiết
Khách thập phương đông nghịt tới thăm?
Suối rằng: - Tôi chảy âm thầm
Từ trong lòng núi, chẳng cần khoe khoang
Nhưng nước khoáng chứa vàng chữa bệnh
Người uống vào sẽ mạnh khoẻ thêm
Anh gào thét suốt ngày đêm
Còn tôi róc rách êm đềm, người yêu...

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]