Tôi đáp một chuyến tàu tốc hành giới hạn, một trong những đoàn tàu số một của quốc gia.
Lao qua đồng không trơ trụi vào sương mờ xanh và không khí âm u là mười lăm toa toàn thép chứa một ngàn người.
(Toàn thể các toa tàu sẽ là sắt vụn và rỉ sét và toàn thể đàn ông đàn bà cười nói trên những toa nhà hàng và toa giường nệm đều sẽ trở thành bụi tro.)
Tôi hỏi một người trong toa dành cho người hút thuốc rằng ông ta đi đâu và ông ta trả lời: «Omaha.»
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]