Bản dịch của Diễm Châu

Những bông hồng trong vườn nở một lần thứ nhì.
   Mỗi ngày chúng vươn tới với những chùm hoa dầy đặc
Trong nắng. Nhưng
   vẻ dịu dàng khoan khoái không còn nữa,
Cùng với vẻ ấy mùa hoa nở đầu tiên của chúng đã đong đưa
   trong quầng sáng trắng và đỏ của ngọn lửa thiên thể.
Lúc này chúng trào ra thèm khát hơn,
   như từ những mạch máu mở toang cuồn cuộn,
Trên da thịt
   phồng lên mạnh mẽ của những chiếc lá.
Mùa hoa nở man dại của chúng
   tựa như hơi thở rền của cái chết
Mà mùa hè bỏ đi
   cuốn theo trong ánh sáng chập chờn của mùa thu.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]