Nếu ai đó hỏi tôi
Thơ là gì
Trong giây lát tôi sẽ lúng túng
Cho dù tôi hiểu chúng.
Tôi thường đọc đi đọc lại các nhà thơ quá cố
Và thi thoảng
Những câu thơ của họ lại soi sáng cho tôi trên đường đi
Như ngọn lửa trong bóng đêm.
Cuộc sống không phải bao giờ cũng êm ả
Đôi lúc nó day dứt trong ta
Và dằn vặt.
Tôi thường lần mò với hai chữ tình yêu
Như một người mất khả năng thị giác
Lần tìm trên cành táo
Chùm quả ngọt
Mà bàn tay anh ước ao.
Tôi biết có những vần thơ mãnh liệt
Như lời thần chú nơi địa ngục
Có sức lật đổ cả cánh cổng thiên đường.
Tôi thì thầm với những cặp mắt đáng thương.
Cớ sao không nâng đỡ những bàn tay mềm yếu
Vì sợ hãi mà khép lại
Vòng tay của tình yêu!
Nhưng nếu ai đó hỏi vợ tôi
Tình yêu là gì,
Có lẽ nàng sẽ khóc khôn nguôi.
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]