Đêm nay buồn nhiều vì những lời tự nói
Luôn phàn nàn, tôi sống cũng như không
chập choạng, nghĩa trang chân tự bước, lê
để khẳng định, thế nào là Không Sống

Lang thang vấn hỏi; trời tối dần đi khó
Quyết không quay, tôi dừng trước lối vào
Trong sợ hãi thấy mái đầu sương đọng
Bám lại tóc tôi rồi chốc lát tan ra

Chợt nghe thấy tiếng quản trang vọng xa:
“Này ai kia, cánh cổng đây tôi khoá
Người chết cũng nghỉ ngơi, hãy phắn về nhà!”
chẳng biết đi đâu?! - tôi trật tự chuồn xa
đành ơn Chúa dạo hàng cây nghĩa địa

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]