Bạn đọc ơi,
Bạn là ai, mà sẽ đọc thơ tôi
một trăm năm sau nữa?
Tôi không sao có thể gửi cho bạn
chỉ một đoá thôi
trong vườn hoa phong phú của mùa xuân.
Và chỉ một ánh thôi
của đám mây vàng rực rỡ xa xôi.
Bạn hãy mở cửa
và hãy nhìn ra ngoài ra.
Trong khu vườn đầy hoa của bạn
Xin bạn hãy hái đi những kỷ niệm thơm tho
của những đoá hoa
đã tàn héo từ trăm năm trước
Và trong niềm vui của lòng bạn
bạn có nghe chăng
một niềm vui sinh động
đã từng hát lên một buổi sáng mùa xuân
và đã gửi đi qua suốt một trăm năm
những tiếng vui của nó.