Thơ thành viên » Bùi Thị Ngọc Điệp » Trang thơ cá nhân » Quê hương
Bờ mương nước ngập lưng lưng,
Bà trồng môn ngọt theo từng lối qua.
Rau đồng cỏ nội thôi mà,
Chút hương thanh khiết đậm đà bữa cơm.
Bà tưng tiu mỗi bẹ môn,
Cắt khúc, phơi nắng thêm giòn, thêm ngon.
Những bẹ môn ngọt trắng tròn,
Chính là rau sạch rất non, rất lành.
Bữa cơm dân dã đãi anh,
Có dưa môn món sẵn dành quê tôi.
Cá chiên dầm nước mắm thôi,
Mà sao hễ cứ ăn rồi là mê.
Tô cháo bồi cũng khỏi chê,
Món ăn chứa đựng hồn quê, tình người.
Mời anh hãy đến quê tôi,
Thử món môn ngọt là thôi quên về!