Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 27/04/2024 19:49, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Bùi Thị Ngọc Điệp vào 27/04/2024 20:17, số lượt xem: 140

Hai anh em nhà nọ
Cha mẹ mất từ lâu
Chỉ đám ruộng sẵn có
Làm chung và chia nhau.

Người anh đã có vợ
Mà lại còn đông con
Em chưa gặp duyên số
Vẫn một mình cô đơn.

Vào một ngày mùa nọ
Lúa đã gặt xong nào
Rồi chất gọn từng bó
Thành hai đống bằng nhau.

Một vụ mùa hối hả
Lúa để cả ngoài đồng
Chờ đến khi thong thả
Gánh lúa về là xong.

Đêm hôm ấy, em nghĩ:
- Anh mình nuôi vợ con
Bao nhiêu là chi phí
Mới lo liệu chu toàn.

Ta sẽ đi ra ruộng
Bỏ lúa vào phần anh
Nếu sáng thì đã muộn
Anh nhất định chẳng đành!

Thế là em lập tức
Làm như ý của mình
Trở về nhà nhanh nhứt
Khi trời chưa bình minh.

Cũng đêm ấy anh cả
Bàn với vợ của mình:
- Chú em ta vất vả
Lại chưa lập gia đình.

Cần khá nhiều chi phí
Để họp bạn, vui chơi
Nếu chia đều lúa nhỉ
Thì quả là thiệt thòi.

Tôi muốn mang một chút
Bỏ thêm cho em mình
Cho trọn tình thủ túc
Càng êm ấm gia đình.

Họ làm công việc ấy
Trong suốt mấy đêm liền
Họ ngạc nhiên nhận thấy
Phần lúa vẫn y nguyên!

Thế là họ rình thử
Và rồi anh gặp em
Cả hai không do dự
Chất từng bó lúa đêm!

Cả hai trào nước mắt
Họ xúc động nghẹn ngào
Tình anh em đẹp nhất
Khi cùng nghĩ về nhau!