Thơ thành viên » Bùi Thị Ngọc Điệp » Trang thơ cá nhân » Truyện cổ thế giới
Chuyện hồi xưa kể lại
Hai lăm chú lính chì
Là anh em cả đấy
Đúc từ chiếc muỗng chì.
Họ mặc bộ quân phục
Xanh nẹp đỏ rất oai
Và mang thật nghiêm túc
Cây súng trường thật dài.
Họ đứng cùng tư thế
Thật san sát theo hàng
Làm được không phải dễ
Dáng vẻ rất nghiêm trang.
Cậu bé xếp ngay ngắn
Các chú lính trên bàn
Cũng tư thế đứng thẳng
Rất nghiêm chỉnh, đường hoàng.
Một chú lính duy nhất
Chỉ có một cái chân
Chuyện chú nổi trội nhất
Và hấp dẫn bội phần.
Trên chiếc bàn trước mặt
Nhiều đồ chơi sắp bày
Đập ngay vào tầm mắt
Là một toà lâu đài.
Hàng cây xanh sống động
Rũ bóng xuống mặt hồ
Đàn thiên nga giỡn sóng
Khung cảnh thật nên thơ
Một cô bé xinh lắm
Mặc váy bằng vải voan
Đăng ten xanh đằm thắm
Gắn kết để trang hoàng.
Cô đứng trong tư thế
Múa vũ khúc ba lê
Hai tay xoè nhè nhẹ
Một chân duỗi rất nghề.
Chú lính chì thầm nghĩ
Cô cũng cụt một chân?
Nhưng nếu chú nhìn kỹ
Chú đã bé cái lầm!
- Ước gì ta được lấy
Cô bé làm vợ mình!
Đầu óc chú nghĩ vậy
- Nhưng cô ấy quá xinh!
Lại ở chốn sang trọng
Mình hai lăm anh em
Chen chúc nơi tù túng
Nhưng mình sẽ cố xem!
Chú tựa người thoải mái
Ngắm nhìn cô kỹ càng
Cô vẫn cứ múa mãi
Và giữ thật thăng bằng.
Đến tối, cậu bé cất
Các chú lính vào ngăn
Nhưng đã để sót mất
Chú lính chì một chân.
Cả nhà đã đi ngủ
Đây chính là thời gian
Các đồ chơi lủ khủ
Vui đùa thật rộn ràng.
Mọi vật đang nhảy múa
Chuông gõ mười hai giờ
Một tiếng động chát chúa
Tên quỷ hiện bất ngờ.
Tên quỷ hách dịch hỏi:
- A! Kìa tên lính chì
Thấy ta không tránh lối
Mà cứ mãi đứng lì?
Chú giả ngơ không đáp
- Á à! Tên này ngon
Ngày mai nếu ta gặp
Sẽ cho mi thấm đòn.
Hôm sau, cậu bé dậy
Sắp các chú lính chì
Trên thành cửa sổ ấy
Oai vệ chẳng ai bì.
Vì lời nguyền con quỉ
Hay ngọn gió vô tình
Đã xộc qua, cuốn chỉ
Chú lính chì một chân.
Chú rơi thẳng xuống đất
Từ căn phòng lầu ba
Thật sự khủng khiếp nhất
Bởi rất nhanh cơ mà.
May có chiếc nón lính
Đầu chú không bị thương
Và nhờ chú bình tĩnh
Dù cắm chặt xuống đường.
Cậu bé và tên tớ
Chạy xuống lầu tìm quanh
Cả hai cứ lớ ngớ
Tìm không gặp- Chuồn nhanh!
Phải chi chú lên tiếng
Cậu bé cứu được rồi
Nhưng chú không nói chuyện
Bởi luật nhà binh thôi.
Trời cứ đổ mưa mãi
Nước lai láng chảy tràn
Thấy chú nằm thảm hại
Hai cậu học trò bàn:
- Ta xếp một thuyền giấy
Đặt chú lính vào trong.
Chúng đã ra sức đẩy
Chiếc thuyền trôi theo giòng.
Hai cậu bé không ngớt
Chạy theo thuyền và cười
Thuyền dập dềnh từng đợt
Trên giòng nước chơi vơi.
Chú vẫn đứng chững chạc
Với cây súng trên vai
Như thi hành lệnh gác
Dù chẳng tuân lệnh ai.
Thuyền bị cuốn chóng vánh
Vào cống ngầm thật nhanh
Nếu có nàng bên cạnh
Xuống địa ngục cũng đành!
Bỗng một con chuột cống
Vẻ mặt đầy quyền hành
Cất giọng thật trịnh trọng:
- Cho coi giấy thông hành!
Chú lính chì im lặng
Thuyền cứ trôi, cứ trôi
Chuột ta cũng háo thắng
Chạy theo đến ứ hơi.
Giòng nước chảy cuồn cuộn
Đẩy thuyền trôi băng băng
Chú lính chì mong muốn
Mình vượt qua nguy nàn.
Và chú đã nhìn thấy
Luồng ánh sáng âm thầm
Cùng lúc khắp đâu đấy
Vang lên những tiếng gầm.
Một thác nước thật lớn
Nằm ở cuối cống ngầm
Giòng nước thật hung tợn
Cứ đổ xuống ầm ầm.
Thuyền nhào xuống thác nước
Và quay đi mấy vòng
Chú lính nào biết được
Số phận mình long đong!
Chú đứng yên bất lực
Nhìn nước ngập dần dần
Trong phút nguy hiểm nhất
Chú nhớ cô vạn lần.
Cô vũ nữ nhảy múa
Mà chú không bao giờ
Còn gặp lại được nữa
Lòng chú rối như tơ.
Bên tai chú lanh lảnh
Vang lên khúc quân hành
Như là một cứu cánh
Giúp chú vững tinh thần.
Thuyền chìm, ôi chới với
Chú lính chì đáng thương
Bị con cá bơi tới
Đớp trọn vào bụng luôn.
Bụng cá thật là tối
Và chật chội quá đi
Bỗng một tia sáng rọi
- Ô! Một chú lính chì!
Hoá ra cá sa lưới
Chị sen mua và rồi
Thấy chú, cười rũ rượi
Đem đi khoe mọi người.
Chị ta kể đủ thứ
Cuộc phiêu lưu ly kỳ
Kết thúc trong bao tử
Một con cá còn gì!
Chú chẳng thấy vui thú
Và hãnh diện chút nào
Mặc chị ta bù khú
Chú nhớ nhà nôn nao.
Hiện ra trước mặt chú
Bao cảnh cũ ngày nào
Và cả cô vũ nữ
Múa duyên dáng làm sao!
Nàng vẫn đứng như thế
Chỉ trên một bàn chân
Hai tay xoè khe khẽ
Chân kia giữ thăng bằng.
Bỗng dưng một đứa bé
Nắm chặt chú lính chì
Quẳng chú thật là lẹ
Vào lò sưỡi một khi.
Sức nóng làm chú chảy
Tan ra thành chất chì
Nhưng chú giữ thân mãi
Thẳng băng như mọi khi.
Tay nắm chắc báng súng
Bất ngờ cửa mở tung
Cô vũ nữ đang đứng
Văng vào lửa bập bùng.
Áo quần bắt đầu cháy
Cả người cô nóng ran
Ngọn lửa to biết mấy
Cô đã thành tro than.
Sáng hôm sau, thức dậy
Người ta lo quét lò
Sắp đặt đâu vào đấy
Rồi thu dọn tàn tro.
Khi dọn lò sưỡi đó
Người ta thấy cục chì
Có hình trái tim nhỏ
Bị tro than che đi.
Chú lính chì dũng cảm
Những phút cuối cuộc đời
Tưởng rằng sẽ bi thảm
Nhưng chú lại tròn vui.