Thơ thành viên » Bùi Thị Ngọc Điệp » Trang thơ cá nhân » Quê hương
Tôi lại trở về bên bến sông xưa
Làng quê cũ bốn mùa say nắng gió
Ôi con sông là tuổi thơ tôi đó
Sóng đôi bờ trong mát bóng tre xanh.
Bến sông xưa và năm tháng yên lành
Tôi cùng ngoại bơi xuồng theo con nước
Lục bình trôi dập dềnh xuôi rồi ngược
Vẹt lục bình, ngoại câu cá lòng tong.
Chiều ngoại về, cậu đứng đón bờ sông
Nhìn rổ cá, mắt cậu cười lấp láy
Bữa cơm chiều, cậu chia đều cơm cháy
Quệt cá kho tiêu, ngon nhất trên đời.
Ngôi nhà sàn trên sông đầy ắp tiếng cười
Và hạnh phúc chính là điều có thật
Năm tháng trôi đi... ngoại giờ đã mất
Chiếc xuồng câu cũng vỡ nát lâu rồi!
Trên bến sông còn lại một mình tôi
Bổi hổi, bồi hồi bao nhiêu kỷ niệm
Hạnh phúc giản đơn – cả đời tìm kiếm
Dòng sông xưa... lơ đểnh... lục bình trôi!