Thơ thành viên » Bùi Thị Ngọc Điệp » Trang thơ cá nhân » Việt Nam
Đắk Lắk phố núi mờ sương,
Miền quê năm tháng vấn vương đợi mình.
Huyện Lăk thơ mộng, trữ tình,
Hồ Lăk biêng biếc yên bình tháng năm.
Yang Tao một chút lặng thầm,
Đá Voi Mẹ vẫn thâm trầm dấu xưa.
Krông Bông thoáng gió đưa,
Chư Yang Sin suốt bốn mùa tươi xanh.
M’Đrăk cảnh sắc trong lành,
Du lịch sinh thái chờ anh bên trời.
Ea Kar thật tuyệt vời,
Thác Bay hùng vĩ ru lời xa xăm.
Krông Pắk mời bạn đến thăm,
Trúc Lâm Từ Giác thâm trầm cảnh quan.
Buôn Hồ thông trải bạt ngàn,
Gió reo như một cung đàn thiên nhiên.
Krông Buk ngan ngát một miền,
Cà phê gửi chút hương riêng dặm dài.
Krông Năng vẫn đợi chờ ai,
Sông Krông Năng- Chút khoan thai nhịp chèo.
Huyện vùng sâu Ea L’leo,
Cánh đồng quạt gió cùng reo bên trời.
Ea Súp lưu dấu chân người,
Rừng xanh Ea Súp gửi lời yêu thương.
Buôn Đôn trải bước dặm trường,
Trohbư vườn cảnh yêu thương tìm về.
Cư M’gar chút say mê,
Drai Dlông thác nước tỉ tê cùng người.
Buôn Ma Thuột nắng vàng rơi,
Hương cà phê quyến chân người lãng du.
Dray Nur nước trắng bụi mù,
Bức tranh huyền diệu như ru cõi lòng.
Cư Kuin ai có về không?
Hương vườn lưu luyến say lòng bốn phương.
Krông Ana nhớ và thương,
Cánh đồng hoa tím vấn vương lối về.
Đặc sản Đăk Lăk rủ rê,
Lẩu rau rừng chút tỉ tê ân tình.
Thịt nai nức tiếng quê mình,
Cơm lam, gà nướng giữ gìn hồn quê.
Đây mật ong hoa cà phê,
Cá cơm cà đắng, măng le vùng miền.
Bơ sáp bạn nhớ mua liền,
Rượu cần đúng vị hương riêng gọi mời.