Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Bùi Nguyễn Trường Kiên » Ru cho một thuở (2015) » Tình
Đăng bởi Vanachi vào 31/07/2018 23:32
Thôi đành vậy. Em đi chiều nhạt nắng
Tôi thẩn thờ. Nào biết sẽ về đâu
Phố lắm người. Sao như chiều biển lặng
Sóng vỗ bờ. Trắng xoá một hồn đau!
Em ở đó. Tôi đây. Mà xa thẳm
Biết em buồn. Tôi buốt nửa con tim
Cười đi em. Cười lên cho môi thắm
Cho ngả nghiêng. Tôi. Kẻ chết chìm!
Ráng đỏ chiều. Gặp nhau nơi góc phố
Đôi mắt buồn. Xua nỗi nhớ vào đêm
Yêu em. Yêu em. Từ độ…
Trăng nhạt nhoà. Đổ bóng xuống vai em
Rồi thao thức. Những đêm dài thao thức
Đếm canh khuya. Then cửa không cài
Ngọn gió cô đơn. Len vào giữa ngực
Lạnh lùng. Từng giọt. Giọt sương mai
Thôi đành vậy. Em đi. Đành vậy
Góc trời nào.
Tôi xin gửi.
Em tôi…