Thơ thành viên » Bình An » Trang thơ cá nhân » 183 ngày
Thời khắc đẹp nhất, luôn ngắn ngủiNgười thì tổn thương, người theo đuổiKẻ thì thiếu ngủ, người muốn thứcNgười tâm dần tịnh, kẻ mộng hành