Ngày sẽ dài ra và chiều sẽ sáng lâu
Những tiếng rì rào của ngày tươi đang tan dần và biến mất
Hàng cây ngỡ ngàng chẳng thấy đêm về
Trong chiều trắng vẫn thức hoài mơ mộng

Những cây dẻ rắc mùi hương trải rộng
Trong khoảng không nặng trĩu, rực vàng
Ta chẳng dám bước đi e khuấy động không gian
Và quấy rối những mùi hương đang ngủ

Từ thành phố xa xôi tiếng ì ầm vẳng tới
Một làn gió hiu hiu thổi đám bụi tung lên
Khỏi hàng cây đung đưa và mệt mỏi
Và nhẹ nhàng rơi trên đường cái lặng im

Ngày lại ngày ta vẫn quen nhìn thấy
Con đường đơn sơ ta vẫn thường đi
Nhưng có gì đó đã đổi thay trong cuộc sống
Tâm hồn ta chiều nay đâu có thể mãi nhường kia

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)