Когда погребают эпоху, Надгробный псалом не звучит, Крапиве, чертополоху Украсить ее предстоит. И только могильщики лихо Работают. Дело не ждет! И тихо, так, Господи, тихо, Что слышно, как время идет. А после она выплывает, Как труп на весенней реке,- Но матери сын не узнает, И внук отвернется в тоске. И клонятся головы ниже, Как маятник, ходит луна.
Так вот - над погибшим Парижем Такая теперь тишина.
Khi người ta chôn thời đại Trước huyệt không hát thánh ca Cúc gai cùng với tầm ma Sẽ phải tô điểm cho mộ Chỉ có phu huyệt hối hả Chôn cất. đợi chờ được sao Lặng im, Chúa ơi, im quá Nghe thấy mỗi thời gian trôi Sau khi thời đại nổi lên Giống thây trên dòng sông xuân Nhưng con không nhận ra mẹ Còn cháu quay lưng trong buồn Đầu người cúi xuống thấp nữa Như con lắc, trăng đong đưa