23.00
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại
Từ khoá: quê hương (314) đất nước (143)

Đăng bởi Nguyễn Dũng vào 16/05/2009 08:46

Kính tặng đồng chí, đồng bào xã Yên Thạch, huyện Yên Bình tỉnh Yên Bái đã nhường quê cũ làm hồ thuỷ điện Thác Bà lên Bảo Ái xây dựng quê mới, Kỷ niệm ngày đoàn nhà văn Trung ương lên thăm đã nói chuyện với bà con qua điện đài của đồng chí đội trưởng.

Chúng tôi chào bà con Bảo Ái
Trước diện dài người dội trưởng chỉ huy
Tiếng tôi qua đồi sở rừng chè
Lên miếng ruộng bật thang mới vỡ
Vượt tảng đá ai dào, lăn lóc, bò.
Qua lùm nứa xưa bùn thụt cả trâu cày.
Nay đã thành thửa lúa xanh mây
Để tới bà con, mang lời chào hạnh phúc.
Hỡi những mẹ già đầu bạc
Chóng gậy lên đường, tạm biệt quê hương
Người vợ đảm, hiền một nách mấy con
Những đảng viên già xung phong đi trước
Chiếc lán đầu tiên  trên rừng đất thụt
Quyết vỡ hoang thành ruộng cấy ba mùa
Những con trai đánh góc, bốc trà.
Những con gái, đạp bùn thay cuốc.
Măng chấm muối làm canh, chiều rét ngọt
Nước uống quên cơm, trưa nắng đổ chân mày
Mang nỗi nhớ quê xưa, xây dựng quê này
Con sông chảy cũng theo vào giấc ngủ.

Mười năm!... mười năm!... không ai quên làng cũ
Dưới mái nhà sàn rủ bóng cam xưa.
Qua chín đầu tiên đặt trước bàn thờ.
Mang tính nghĩa đất phù sa thắm đỏ.
Hái lá trầu cay, chòi buồng cau xoè gió
Mắt mẹ già sống lại thuở thanh xuân.

Ao mới đào lên, dưới máng nước lần
Rào rạt vịt đùa sóng nước.
Trống nghỉ làm đồng, người về hừng lửa bếp
Cuộc sống đang lén như rừng sở búp hồng.

Ngoài xa kia mặt hồ lớn, dang dâng.
Máy thủy diện sắp về reo chắn thác.
Đã in sâu đáy nước
Hình ảnh người ra đi
Hình ảnh một làng quê...

Một làng quê trên bờ sông Chảy.
Ruộng đất phì nhiêu, phù sa thắm bãi.
Những mía cam chín ngọt quanh làng.
Bắp cải tròn cuộn gió mùa đông.
Những trái ngô vàng, chuối vườn quả nặng.
Những tôm cá xúc giữa đồng trưa nắng.
Bát canh đậm, chén nước đường thơm.
Làng xóm quây quần, hợp tác yêu thương.
Với tất cả bao nhiêu kỷ niệm
Nhưng tất cả đã nhường hồ thủy diện
Tất cả đã ra đi...
Cùng đến nơi này, xây dựng, làng quê.

Hỡi bà con Bảo Ái
Chưa thấy mặt người, nhớ dài truyền tiếng nói
Mai đây rừng sở vươn cao
Điện tràn sâu khắp lũng, đuổi mây vào
Chúng tôi lại về thăm quê mới

Từ quê xưa, ánh điện sáng quê này!


Bảo Ái, tháng 7-1971