Đêm ba mươi tết một năm xưa,
Để mặc mình me dọn án thờ
Chị rủ em ra gương thử áo,
Cùng cười sung sướng với ngây thơ.

Khi thầy me kêu: rõ gái lười,
Chỉ chăm trang điểm để đi chơi.
Nhưng me vẫn phải nhìn âu yếm,
Con gái me cùng lớn cả đôi.

Đêm nay cũng lại đêm ba mươi
Chị đã cùng em lặng ngậm ngùi
Dọn án thờ me và chỉ nhớ
Đôi đầu khăn trắng thắt ngang thôi!

Đêm ba mươi tẽt một năm xưa,
Chị đã cùng em dọn án thờ
Chị đã cùng em ngồi khóc mẹ,
Khóc ngày êm ấm buổi ngây thơ,

Đêm nay cũng lại đêm ba mươi,
Trước án thờ me chị ngậm ngùi,
Hương khói một mình, em sớm đã
Theo chồng xum họp chốn xa xôi!


In trong tập Hương xuân, 1943.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]