Trong tâm khảm ghi nhớ từng tấc đất
Và nhớ từng dấu hiệu chúng tôi
Của vùng đất quân ta từng phải rút
Hè bốn mốt qua trong khói bụi mù trời

Bên bìa cánh rừng thông nhỏ đó
Đã mang theo ký ức thiêng liêng
Ta chôn cất vị trung đoàn trưởng
Trong trận tấn công và đã hy sinh

Đối với chúng tôi, anh là vị anh hùng
Đổi một trong hai đã là quá vội
Công sự sẵn của người đồng đội
Đào sâu hơn và phải rộng hơn

Như trận đánh, chẳng khác chi trận đánh
Dưới đạn bom. Đào bằng xẻng công binh
Trong lớp cát, khó đào chùm rễ đứt
Rễ thuỳ dương thấm đẫm sắc vàng

Dưới đáy mộ úa màu vàng vọt
Chúng tôi lót lên màu biếc xanh tùng
Để anh ngủ như người đang ngủ
Như tạm dừng chân trong cuộc chiến tranh

Hãy thứ lỗi, ở lại đây người anh thân thiết
Bao nhiêu lâu, đằng đẵng hai năm ròng
Dưới cánh rừng thuỳ dương Xmolen ấy
Anh đợi quân mình từ phía hướng đông

Chúng tôi biết là anh không trách móc
Rằng chúng tôi, ngôi mộ vinh quang
Trong lúc này, phút khải hoàn, xúc động
Đã không dành tưởng niệm chút thời gian

Rất trang trọng, khô khan và ngắn ngủi
Loạt pháo hoa và báo cáo cầm tay
Chúng tôi lùi về phương đông trước đó
Còn giờ đây tiến thẳng hướng phía tây

Bên nấm mộ, lòng thương tiếc ngậm ngùi
Chúng tôi nghiêng mình bên lá cờ kiêu hãnh
Hồi trước chúng tôi để anh ở lại
Còn bây giờ, anh thân yêu, cùng với chúng tôi


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)