Thơ » Nga » Aleksandr Blok
Đăng bởi hongha83 vào 05/04/2008 02:39
Есть в напевах твоих сокровенных
Роковая о гибели весть.
Есть проклятье заветов священных,
Поругание счастия есть.
И такая влекущая сила,
Что готов я твердить за молвой,
Будто ангелов ты низводила,
Соблазняя своей красотой...
И когда ты смеешься над верой,
Над тобой загорается вдруг
Тот неяркий, пурпурово-серый
И когда-то мной виденный круг.
Зла, добра ли? - Ты вся - не отсюда.
Мудрено про тебя говорят:
Для иных ты - и Муза, и чудо.
Для меня ты - мученье и ад.
Я не знаю, зачем на рассвете,
В час, когда уже не было сил,
Не погиб я, но лик твой заметил
И твоих утешений просил?
Я хотел, чтоб мы были врагами,
Так за что ж подарила мне ты
Луг с цветами и твердь со звездами -
Всё проклятье своей красоты?
И коварнее северной ночи,
И хмельней золотого аи,
И любови цыганской короче
Были страшные ласки твои...
И была роковая отрада
В попираньи заветных святынь,
И безумная сердцу услада -
Эта горькая страсть, как полынь!
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Trong những âm thanh thầm kín của Nàng
Có tin báo chẳng lành về cái chết
Có điều nhục mạ của niềm hạnh phúc
Có lời rủa nguyền của di huấn thiêng liêng
Và sức mạnh cuốn hút theo đến mức
Tôi sẵn sàng nhắc lại theo lời đồn
Dường như Nàng đã bằng diễm sắc
Quyến rũ thiên thần hạ xuống trần gian...
Và khi Nàng nhạo cười niềm tin kính
Trên đầu Nàng một quầng sáng bừng lên
Không chói lọi, mầu đỏ bầm - tím xạm
Đã có lần tôi may mắn được nhìn
Từ thiện, ác ư? Nàng không từ đấy
Có sai đâu lời đồn đại về Nàng
Với một số người - Nàng là Nàng Thơ và điều kỳ diệu
Với tôi - Nàng là sự đoạ đày và địa ngục trần gian
Tôi không biết vì sao vào rạng sáng
Vào cái giờ, khi sức lực lụi tàn
Tôi không chết mà lại còn gặp mặt
Và cầu xin điều an ủi của Nàng?
Tôi những muốn ta trở thành thù địch
Vậy mà sao Nàng ban tặng cho tôi
Đồng cỏ nở hoa và địa cầu với những vì tinh tú -
Tất cả điều rủa nguyền của diễm sắc tuyệt vời?
Những vuốt ve đằm thắm của Nàng
Thâm hiểm hơn cả tối đêm phương Bắc
Say nồng hơn rượu Ai Vàng nước Pháp
Và ngắn hơn tình yêu Digan.
Trong cái điều xéo dày lên vật thiêng quý báu
Có niềm vui tươi bất hạnh ngấm ngầm
Và với trái tim có niềm hân hoan điên dại -
Niềm say mê cay đắng, như ngải đắng trên đồng!
Gửi bởi hongha83 ngày 06/04/2008 02:40
To Muse
There is fatal news of perdition
In your innermost songs through and through.
There"s a curse of holy volition
And affront of happiness, too.
Their power, so captivating,
Makes me say what everyone says:
Fair angels you"ve been abating
Fascinate them with your grace.
When you laugh at belief, my dear,
There suddenly shines over you
The insipid amaranth sphere
Which, at one time, came in my view.
Good or bad, you"re here for a wander.
People say , and it"s just as well:
Some believe you are Muse and wonder
While for me you are torment and hell.
I don"t know how it all came about,
I was feeble and impotent, too,
I saw you, and I didn"t burn out
But I sought consolation in you...
Well, I wanted discord and contention,
And I wander: how you did you come
To present me with constellation,
Meadow, flowers, and curse of your charm?
Your caresses, so frenzied and tipsy,
Were wilder than night and rain,
much more fleeting than love of a gypsy
And much headier than golden champagne.
There was fatal delight and pleasure
In the trampling of what is saint,
Bitter passion, like herb, as a measure
Of delight and the heart"s content!