Đăng bởi tôn tiền tử vào 18/08/2020 15:18
(Đáp tạ các bạn văn chương, ngoài nước mây trong tiệc tiếu 醮)
Lò hương cũ khói trầm cao thấp,
Cung đàn xưa tiếng trúc gần xa;
Đông nam đôi vẻ mặn mà,
Văn chương sực nức một nhà huệ lan,
Gió xuân phẩy vui làn tóc bạc,
Mảnh xuân đường dìu dặt sắt cầm;
Than ôi! hiếu trọng tình thâm,
Bên tình bên hiếu khôn cầm cả đôi.
Tục huyền dễ không người đứt ruột,
Nối dây tơ nối được lòng ru?
Những từ sen ngó đào tơ,
Thề nguyền trăng gió, hẹn hò non sông.
Cành mưa móc ngô đồng tươi đẹp,
Phượng hoàng mong trọn kiếp song thê;
Sớm mây chiều gió đi về,
Xiết bao hoa tựa trắng kề thong dong.
Trời đất nỡ phụ lòng con trẻ,
Khiến uyên ương chia rẽ lứa đôi;
Còn đâu vàng đá nặng lời!
Còn đâu non nước thề bồi nữa đây!
Chim Linh Phượng một bay chẳng lại,
Nhà Độc Thê mực vẩy lệ sầu;
Gió mưa hai độ xuân thu,
Khắp trông non nước toàn màu thê lương.
Tơ tóc đã bẽ bàng duyên nợ,
Hỏi lòng xuân còn có gì đâu!
Ngàu xanh lỗi hẹn bạc đầu!
Đành ôm một khối hận sầu nghìn thu.
Não thay cảnh cành dâu bóng xế,
Miếng trân cam ai kẻ hôm mai;
Con thơ mái tóc chưa cài,
Chỉ kim ai kẻ thay lời từ thân.
Đành đổi áo, thay khăn đã phụ,
Phụ người xưa, riêng phụ lòng mình!
Chung tình thôi chẳng chung tình,
Rủi may thôi cũng đã đành thế thôi!
- “May sau hẳn đền bồi rủi trước,
Tình mới âu nối được duyên xưa;
Giao loan chắp mối tơ thừa,
Lửa hương lại ấm, tóc tơ lại bền.
Trong phòng đỗng khúc uyên ương dạo,
Ngoài vườn xuân bóng liễu đào tươi;
Vui xuân én hót oanh cười,
Hồ Đông sao khiến nhạt mùi xuân quang.
Duyên trước đã trăng dang hoa dở,
Tình nay đương hoa nở trăng tròn;
Trăm năm giấc mộng nhân hoàn,
Chợ trần thôi hãy bán buồn mua vui.”
Rượu tiếu 醮 đã ngát mùi lan huệ,
Tiệc hoa thêm đậm vẻ văn chương;
Cùng trong thanh khí một phường,
Cùng trong nước biếc mây vàng cảm nhau.
Cảm nhau đến trong màu đạm bạc,
Cảm nhau vì trên đất đoạn tràng;
Lời ai ném ngọc gieo vàng,
Tình ai núi trọng sông trường lắm sao!
Ân tri kỷ xiết bao tả nói,
Tấm lòng riêng muôn đội ân lòng;
Đêm xuân một hội tao phùng,
Bạn bè nghĩa nặng, vợ chồng tình sâu.