Biển đớn đau gào thét
dưới cuồng phong
tàn bạo
gió thu mình lặng lẽ
trong nắng hạ
bẽ bàng
để hồn ai lẻ bóng
bâng khuâng rơi
thầm lặng
dưới cõi tàn trần thế
cuốn vô định
theo vòng xoáy chiếc nhẫn
cài tay em
một bài thơ ngắn mà ẩn chứa cả thiên cổ.
vâng, cô độc đến chừng nào?