Tháng sáu nhớ cánh đồng chùa
Cội đa che cả cáy cua quê nghèo
Mẹ bồng dảnh mạ sang chiều
Tay gầy gửi đất bao nhiêu hạt vàng.
Ngậm ngùi tháng bảy thơm sang
Bóng cha ngày cũ mênh mang chuyến đò
Sắn khoai nuôi lớn ước mơ
Rưng rưng khói bếp ngẩn ngơ tiếng gà.
Thầm thì tháng chín vọng ra
Tảo tần vẫn cõng ta qua đói nghèo
Bão giông rồi cũng đổi chiều
Heo may níu áo miền yêu gọi về.
Thật thà nên mới thành quê
Đến cay đắng cũng còn mê khói đồng
Tháng mười ủ chín mùa đông
Bờ đê khép mở dòng sông dậy thì.
Thẳm sâu lòng đất từ bi
Hanh hao mở những lối đi về trời
Cốt xưa sạch những nợ đời
Tiểu sành khép lại kiếp người thiên di.
Thôi nào, năm tháng qua đi
Buồn vui trong cái chớp mi vội vàng.
Mười hai nhịp bước lang thang
Sóng thời gian vỗ mênh mang nỗi người.