Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 03/05/2024 09:17, số lượt xem: 117

Đêm đen đến thế cơ à
Em như bột gạo vẫn là đêm đen.

Tôi nhìn chả cái gì quen
Chỉ mắt trắng dã, chỉ nhem nhuốc người
Nhận ra tiếng khóc, nụ cười
Cùng nhăn mặt cả mà thôi, xin lòng.

Trắng, đen tơn tớn theo chồng
Miền huyền ảo chỉ đựng chừng ấy thôi
Hôm nào lỡ ghé thăm tôi
Mảnh trăng, đừng để vào nơi mọi lần…