Thơ » Bỉ » Émile Verhaeren
Đăng bởi hongha83 vào 05/04/2008 08:49
Il est ainsi de pauvres coeurs
Avec, en eux, des lacs de pleurs,
Qui sont pâles, comme les pierres
D'un cimetière.
Il est ainsi de pauvres dos
Plus lourds de peine et de fardeaux
Que les toits des cassines brunes,
Parmi les dunes.
Il est ainsi de pauvres mains,
Comme feuilles sur les chemins,
Comme feuilles jaunes et mortes,
Devant la porte.
Il est ainsi de pauvres yeux
Humbles et bons et soucieux
Et plus tristes que ceux des bêtes
Sous la tempête.
Il est ainsi de pauvres gens,
Aux gestes las et indulgents,
Sur qui s'acharne la misère,
Au long des plaines de la terre.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 04/04/2008 08:49
Có trái tim khổ đau
Mang đầy hồ nước mắt
Trông xanh xao nhợt nhạt
Như bia mộ nghĩa trang
Có tấm lưng đáng thương
Mang nặng nhiều khổ cực
Rách nát túp lều tranh
Giữa ven bờ núi cát
Có bàn tay xơ xác
Như tàu lá úa vàng
Rơi trước nhà trước cửa
Rơi trên đất trên đường
Có nét mặt u buồn
Hiền lành và tủi nhục
Buồn lo hơn súc vật
Khi mưa đổ gió gào
Có người khổ biết bao
Khoan dung và mệt mỏi
Còng lưng chống nghèo đói
Trên mảnh ruộng cấy cày.