Thơ thành viên » vô danh » Trang thơ cá nhân » Mơ » Siêu thoát
Ta lột hồn ra bỏ cõi trời
Giữa từng vệt nắng bóng mây trôi
Hồn ta siêu thoát muôn làn trí
Để tìm khoái lạc những đêm mơ
Tiết đông trời lạnh gió se se
Với cả lòng ta chẳng ước thề
Người xa muôn trượng sao ve vãn
Ta càng gần sát thắp cơn mê
Ta làm hồn ma! Ta phiêu lãng!
Gió chiều chưa ngả! Gió đêm sang
Ta vứt bỏ mau vạn phép tắc
Để cùng nàng thoả giấc cao sang,
Này đây vàng bạc là châu báu
Này đây rượu khát thoả cơn say
Nắng vàng khẽ vẩy trăng đêm sáng
Chẳng còn thèm khát tấm mênh mang...
3/12/2022