Thơ thành viên » tuanphong » Trang thơ cá nhân » Thơ Tuấn Phong » K
“Đất thép Vĩnh Linh một thời đạn lửa
Nâng bàn chân anh nhẹ bước vượt Trường Sơn
Mảnh dù trắng năm xưa vẫn còn khét khói bom
Anh giặt sạch giữ lại bên mình làm kỉ niệm”
Vĩnh Linh yêu thương một thời lửa đạn
Chợt hiện về trong ký ức tuổi hoàng hôn
Bao nhiêu năm qua, mảnh dù trắng vẫn còn
Vẫn ấp ủ chút tình nồng, hơi ấm
Tay nắm tay dùng dằng... đêm khuya vắng
Lấp lóa đèn pháo sáng... rõ mặt đâu
Một nụ hôn vội vã... chạm môi nhau
Mảnh dù trắng tặng trao thay lời hẹn
Sau chia ly... Biết chuyện gì sẽ đến?
Bom đạn chiến trường khốc liệt có chừa ai?
Quảng Trị, Vĩnh Linh đường chiến dịch còn dài
Mảnh dù trắng mãi theo tôi, thầm kín.
Mấy chục năm rồi, chuyện tình của lính
Đã trở thành kỷ niệm của đời tôi
Mảnh đất ngày xưa khói lửa một thời
Vĩnh Linh kiên trung, con người tình nghĩa!
11-11-2009
- In trong tập thơ "Lỗi hẹn một lời yêu", Đặng Tuấn Phong, NXB Hội Nhà Văn, 2011