Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Tam Diệp Thảo ngày 23/11/2008 07:10
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tam Diệp Thảo vào 24/11/2008 06:52
Lâu ngày chưa tắm nên thèm
Bước vào hối hả êm đềm giác quan
Băng lòng nay cũng đã tan
Niềm vui cảm giác đã hàn với nhau
Vết bầm xưa cũng đã lâu
Bây giờ khép lại gãy cầu bệnh xưa
Chưa tắm mà như dội mưa
Trong tim reo múa ướt thừa niềm vui
Thân tàn lá rụng đen thui
Giờ đây nảy lộc đâm chồi ra hoa
Ai cầm tặng một món quà
Mà tôi không rõ dẫu là rất vui
Ngày qua bệnh đã chôn vùi
Niềm tin mỗi lớn đẩy lùi vết thương.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Tam Diệp Thảo ngày 23/11/2008 06:50
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tam Diệp Thảo vào 24/11/2008 06:40
Vui thay có một ngôi nhà
Nỗi niềm mơ ước còn là nhỏ thôi
Chỉ mong bên cửa sổ ngồi
Nhậm trà tĩnh lặng đón lời hoàng hôn
Tiếc rằng đời người bận rộn
Đam mê vật chất rồi vồn vã tham
Đường tiền tắc nghẽn ngỡ ngàng
Chủ nhà lại tưởng khách làng ghé chân
Vội nằm xả mệt phong trần
Vẳng nghe hồi lại những lần đã qua
Thời gian đã lớn cùng ta
Cần cù nhẫn nại đưa ta thành người
Nhưng trong hỗn loạn cuộc đời
Đắp tôi đấy ắp những lời nhân gian
Thầm bên lặng lẽ chẳng tàn
Mẹ thời gian cứ dạy vần thông khơi
Thẳm sâu phía cuối cuộc đời
Mẹ tôi lặng lẽ kết lời cho tôi
"Con ơi hang ổ gọi mời
Ánh tây ấm lặng cuối đời chờ con"
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Tam Diệp Thảo ngày 23/11/2008 06:46
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Tam Diệp Thảo vào 24/11/2008 06:44
Ngôi nhà có, ước mơ dần bé nhỏ
Tôi chỉ cần ngắm bóng hoàng hôn trôi
Ngồi bên cửa nhậm trà hồn nhẹ thổi, trong lòng tôi tĩnh lặng đến tuyệt vời,
Ước mơ nhỏ mà sao không đạt nổi
Vật chất tham chật chội góc thảnh thơi
Trở về nhà ngả lòng sao quá vội
Nằm nơi đây chưa ấm đã buông lơi
Mẹ thời gian dạy khắc mãi trong tôi
Mẹ chậm thôi con hưởng phúc trọn đời
Thời gian lớn nhưng hồn tôi cũng lớn
Thì thào gọi mẹ thời gian khẽ nói:
"Ở nơi ấy phía tây bên con đấy
Luôn mời con, chôn ấm cúng, quên đời"
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]