Trang trong tổng số 3 trang (28 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]
Gửi bởi doume_totrami ngày 25/07/2007 14:30
Ôi hoàng hôn! Ngươi thật tuyệt vời thay
Cổ xưa như bầu trời, muôn đời – như bí ẩn
Trước băng giá của những ảo ảnh này
Mọi thứ của con người đều cô đơn và ngắn.
Nhưng khi hoàng hôn lặng yên trên biển
Và trở nên hoang vắng chốn trần gian
Thì theo ngọn đồi bước chân ta đến
Và những bước chân – có vẻ cả trăm năm.
Gửi bởi doume_totrami ngày 25/07/2007 14:29
Tôi xây ngôi nhà trên cát
Ngôi nhà đổ nhào
Tôi xây ngôi nhà trên đá
Ngôi nhà vẫn đổ nhào
Nên bây giờ tôi bắt đầu
Xây nhà trên khói.
Gửi bởi doume_totrami ngày 25/07/2007 14:27
- Anh yêu em như thế nào, anh hãy nói?
- Anh sẽ nói bây giờ…
- Anh nói đi.
- Anh yêu em ngày dưới mặt trời, đêm dưới nến
Yêu em khi em đội mũ, quàng khăn
Yêu em trong nhà hát, giữa ngã tư đường
Trong tím tử đinh hương, trong bạch dương, phúc bồn tử
Yêu em cả khi em đi làm, khi em ngủ
Và khi em đập quả trứng vỡ rất dễ thương
Ngay cả khi chiếc thìa nhỏ em buông.
Trong xe tắc xi, khi gần, khi xa thẳm
Và cả khi em đi bộ đến
Yêu em cả bắt đầu, cả ở cuối con đường
Khi em chải tóc bằng chiếc lược con.
Cả dưới biển, trên rừng, cả khi em khó xử
Yêu bây giờ. Yêu hôm qua, ngày mai. Cả ngày và đêm cũng thế
Và khi chim én bay về báo hiệu mùa xuân.
- Thế mùa hè anh có yêu em không?
- Cháy bừng như nắng hạ.
- Thế mùa thu mây đen khắp nơi, cây rụng lá?
- Anh yêu, ngay cả khi em đánh mất chiếc ô!
- Thế mùa đông, khi tuyết rơi bên cửa sổ trắng mờ?
- Ô! Mùa đông anh yêu em như ngọn lửa
Luôn ở trong tim em. Khi gần, khi xa cũng thế
Dù ở bên ngoài cửa sổ tuyết trắng rơi
Còn quạ đen bay dưới tuyết, giữa trời.
Gửi bởi doume_totrami ngày 17/07/2007 11:56
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 17/07/2007 13:29
Khi giữa trời chim bay đi từng dãy
Tránh mùa đông, chim cất tiếng thở than
Em đừng trách chim, bởi đến mùa xuân
Theo đường quen chim lại bay về đấy.
Nhưng nghe giọng của chim buồn, em hãy nhớ
Hy vọng trong anh vẫn tỏa sáng nhọc nhằn
Trên đôi cánh vui mừng anh từ phương nam
Theo hướng bắc lại tìm về em đó!
Gửi bởi doume_totrami ngày 17/07/2007 11:55
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 17/07/2007 13:31
Nơi ta sống trị vì cơn bão tuyết
Có ghen chăng, những kẻ ở phương nam?
Miền đất mêng mông, không có tận cùng
Hoa trong bình minh và con tim rực lửa
Nhưng ở đó họa mi giờ đang ngủ
Những bông hồng, phút chốc đã ngắn hơn
Lục địa khô khan nhưng ký ức giữ gìn
Về những kẻ nằm trong mồ yên ngủ
Quí đất đai những ai nằm trong mộ
Và nhân gian muôn thuở chẳng hề quên.
Gửi bởi doume_totrami ngày 17/07/2007 11:54
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 17/07/2007 13:32
Đã qua phút giây hạnh phúc của mùa hè
Khi ta nhẹ nhàng dạo chơi trên đồng cỏ
Ngắt những bông hoa, ta bó thành một bó
Hoa bây giờ nơi đó chẳng tìm ra.
Quên bão giông, bóng tối giữa trời xanh
Ở nơi đó ánh vàng lên đồng cỏ
Tìm trang giấy cho bàn tay em nhỏ
Nhưng em ơi trang giấy thật khó tìm.
Thấy trang giấy, anh mang nó theo mình
Dù điều này em không còn trân trọng
Trang giấy này bàn tay anh sưởi ấm
Quà tặng cuối cùng anh gửi về em.
Gửi bởi doume_totrami ngày 11/07/2007 05:37
Nghe rằng: “Thời gian làm lành hẳn”
Thời gian không chữa khỏi bao giờ.
Nỗi đau giống như bắp cơ
Càng săn chắc theo năm tháng.
Nhưng thời gian sẽ kiểm tra
Qua khổ đau có còn lành lặn
Nghĩa là, ta buồn lo cho phí uổng
Nghĩa là ta chưa đau khổ bao giờ.
Gửi bởi doume_totrami ngày 30/06/2007 13:14
Hãy dừng bước, khách qua đường, con chiên của Chúa
Và bạn hãy để ý đọc xem. Ở dưới đất này
Nhà thơ đang nằm, hay bạn muốn như người
Ô, xin bạn hãy cất lên một lời cầu nguyện
Người nằm đây đã từng nhiều năm cay đắng
Trong cuộc đời – cái bất tử vẫn đi tìm
Hãy tha thứ cho tên tuổi và xin hãy bao dung
Người này tin Chúa. Và bạn hãy là người như thế!
Trang trong tổng số 3 trang (28 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]