Trang trong tổng số 3 trang (21 bài trả lời)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 14/06/2014 13:22
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lâm Nguyệt vào 14/06/2014 13:24
Giọng thơ Lục Bát trong tác phẩm lịch sử này thật hay, không khác gì Lục Bát trong Truyện Kiều của Đại thi hào Nguyễn Du!
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 11/04/2014 21:16
Tuỳ trong câu văn mà các chữ trên đọc khác nhau và nghĩa cũng khác nhau.
Trong bài thơ trên, chữ VI (làm) phải đọc là VỊ, với nghĩa là VÌ. Còn chữ HÀNH (đi) phải đọc là HÀNG, với nghĩa là HÀNG (trong hàng lối, hàng chữ v.v...)
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 27/03/2014 17:33
Câu 5 trong bản dịch không có chữ VÀ:
Hiển hiện nàng Jeanne / Roland còi thét. (Nhịp thơ 8 / 8 cân đối, khoẻ mạnh).
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 27/03/2014 17:20
Bản dịch nên sửa lại như sau cho đúng:
- Câu 2: Các con sẽ hiểu vì đâu bỗng NGỪNG, (Cuộc đời NGỪNG lại, tức là chết);
- Câu 3: Ngày xuân tiếng hát nửa CHỪNG, (Tiếng hát dang dở);
- Câu 4: Sách còn để mở, tay DỪNG giữa trang, (Tay DỪNG lại, không thể mở để đọc tiếp nữa, vì cuộc đời đã NGỪNG lại).
- Câu 15: Đời ta PHƠI PHỚI tự do, (Không phải THÂN ÁI tự do),
- Câu 16: Hoà bình THÂN ÁI... (Câu này mới có từ THÂN ÁI).
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 27/03/2014 16:50
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lâm Nguyệt vào 27/03/2014 16:57
Hai câu cuối của bản dịch (trong tập thơ "Việt Bắc"), Tố Hữu viết như thế này:
"Có người vợ rất MẾN thương".
"Hôn ta ba BỮA lệ thường tiễn đưa".
Thực ra, YÊU thương hay MẾN thương thì ý nghĩa cũng tương tự, nhưng câu thơ có từ MẾN thương thì âm điệu nghe trầm bổng, ngân nga hơn...
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 22/03/2014 16:27
Về bài cao dao trên, tôi còn được nghe thêm một số câu tiếp theo sau nữa, như dưới đây. Trong ca dao cổ, vẫn thường thấy có hiện tượng tương tự như vậy.
... Tay cầm vò rượu, nắm nem,
Miệng khấn, tay vái bốn phương chùa này.
Chùa này có Bụt,có Thầy,
Có hòn Đá Tảng, có cây Ngô Đồng,
Cây Ngô Đồng không trồng mà mọc,
Rễ Ngô Đồng rễ dọc, rễ ngang,
Quả Dưa Gang trong vàng, ngoài trắng,
Quả Mướp Đắng trong trắng, ngoài xanh...
Câu thứ 8, tôi vẫn nghe các cụ cao tuổi ở quê tôi trước đây đọc như thế này:
Nằm đêm TƠ TƯỞNG đi mò sông Tương.
Theo tôi, từ TƠ TƯỞNG nghe có vẻ "mơ mộng" hơn, "tình" hơn và cũng "dân dã" hơn là MƠ TƯỞNG.
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 21/03/2014 15:35
Câu cuối cùng của bài ca dao trên phải là:
Miệng khấn, tay vái bốn phương chùa này.
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 19/06/2013 12:02
Nếu dịch là “Dệt bài văn lộn quanh trên gấm“, tức là nói hành động dệt, thì không đúng; vì đây là tên BÀI THƠ được thêu, dệt VÒNG TRÒN trên GẤM, chứ không phải là nói đên việc dệt bài thơ đó.
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 19/06/2013 11:08
Theo tôi, bản dịch bài thơ "Chức cẩm hồi văn" của Tô Huệ, do Tiến sĩ Ngô Thế Vinh (1802 - 1856, quê xã Bái Dương, huyện Nam Chân, nay là huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định) dịch, là bản dịch hay hơn cả, bở lời thơ dịch tự nhiên, nhuần nhuyễn, không gượng ép; đọc lên lại gợi ta nhớ đến bản dịch "Chinh phụ ngâm" vậy!
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 19/06/2013 10:57
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lâm Nguyệt vào 19/06/2013 15:29
Theo tôi, với một số bản dịch bài thơ "Tô Huệ chức cẩm hồi văn" mà tôi đã đọc, thì chưa có bản dịch nào hay vượt lên trên bản dịch của Tiến sĩ Ngô Thế Vinh (1802 - 1856, quê xã Bái Dương, huyện Nam Chân, nay là huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định). Đây là một bản dịch với việc sử dụng Tiếng Việt (cách đây 200 năm) một cách nhuần nhuyễn, rất tự nhiên, không gượng gạo, gò ép, đọc lên lại gợi nhớ Chinh phụ ngâm xưa vậy!
LNg.BXL.
Trang trong tổng số 3 trang (21 bài trả lời)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối