Thơ ta chửa phụ đời ta Mà sao hồn nỡ bỏ ta hởi hồn Thơ ta dẫu dại dẫu khôn Có hay có dở có hồn là thơ Có hồn thơ mới là thơ Không hồn thơ chỉ còn trơ xác hình Qua bao lửa đạn chiến chinh Gian nan, hồn vẫn chung tình cùng thơ Mà nay hồn lại hững hờ Chê ta gần đất xa thơ hởi hồn. “Không Không” Với ta ngày tháng đang còn Thì ta vẫn mãi giữ hồn cho thơ.
Than ôi; Trăng lặn hoa tàn Sầu rơi lệ đổ Thật ngao ngán sao dời vật đổi, luật tử sinh nhân thế ai gây Bao xót thương kẻ ở người về ngày giã biệt dương trần em đón Nhớ xưa: Lời nói hữu tình Ra vào thanh nhã Nếp gia phong khuông phép thanh tao Tình bằng hữu ân cần thân thiết. Cách giao tiếp chân thành cởi mở, trong gia đình ngoài xã hội, gần xa êm ấm thân thương Lời nói năng niềm nở ân cần, với chồng con cùng bè bạn, trên dưới khiêm…
LỜI VĨNH BIỆT Tiễn bạn trăm năm về cõi vĩnh hằng ……… Bốn mươi năm trọn nghĩa tình Đã mùa trái ngọt gia đình cỏn con Càng mừng con cháu lớn khôn Càng thương vóc hạc hao mòn phôi pha Tưởng là đến hội hoan ca Nào hay bệnh tật chẳng tha tuổi đời Năm năm bệnh hiểm đeo người Vẫn lo điều trị vẫn ngời lạc quan Ngờ đâu bệnh lắm trái ngang Tưởng lành hoá dữ đa mang tuổi già Đớn đau chẳng chịu buông tha Tỉnh mê mê tỉnh thương là quá thương Y khoa cũng đã hết đường Tụng kinh niệm phật…
Đường đời giục bước kẻ hành nhân Đỉnh bách xa kia cứ đến gần Thác đổ ghềnh nghiêng không nản chí Công thành danh toại biết tri ân Thời gian hoán đổi dầu hai hướng Tuổi tác tồn sinh chỉ mỗi lần Nợ của nợ tình mau trả hết Gió đông chưa khép đã tràn xuân.
Chống gậy trèo lên bậc chín ba Đèo cao bách tuế hãy còn xa Bảy mùa xuân đến qua đâu dễ Mỗi bước ta đi giữ hợp hoà Nhớ mãi trang đời bao cảm xúc Thương hoài cuộc sống những tinh hoa Thời gian bỏ lại vui ngày mới Thanh thản đưa chân mặc bóng tà.
NĂM MỚI KÍNH CHÚC QUÍ LÃO THI NHÂN TRƯỜNG PHÚC THỌ
Nhâm Dần vội đến hỡi nàng xuân Đã hẹn trăm năm thoát bụi trần. Sáng sớm thơ ca cao hứng vịnh Chiều tà gậy trúc khoả khuây cần. Ngôn từ giữ mãi hồn vân vũ Bút pháp lưu hoài thể phụng lân. Bỏ chín vượt mười vui tuế nguyệt Yêu đời trọng đạo mãi tình chân.
Tình chân nghĩa trọng mến yêu người Cuộc sống muôn màu vẫn cố chơi. Gian khó hồng trần- tâm dạ sáng Đục trong nhân thế- sắc màu tươi. Điền viên ấm áp vui gia đạo Bạn hữu thân…
VẪN CHƯA YÊN Hoạ bài Cảnh tỉnh của Nguyễn Ngọc Thạch Giật mình tỉnh dậy tưởng ai la Một giấc mơ tan mắt đỏ loà Những tưởng bao năm đời phiêu dạt Càng hay mấy thuở chí bôn ba Chẳng đem lại mấy hồi nhân quả Mà thấy thêm nhiều bọn quỹ ma Xin hãy bình tâm đi bước nữa Diệt trừ gian tặc quyết không tha.
15-04-2019 Hàn Giang Bài xướng: CẢNH TỈNH của Nguyễn Ngọc Thạch NB Trời đêm thăm thẳm giữa bao la Chợt sáng bừng lên ánh chói loà Chớp giật tung trời quay bão táp Sấm rền dậy đất…
Ra sức chung tay giữ cõi bờ Bớt thù thêm bạn chọn thời cơ Cha ông lời hịch gìn sông núi Con cháu máu xương giũ sắc cờ Hải đảo đang dè cơn biển động Đất liền đâu dám giấc hoa mơ Xông lên chận đứng mưu thù lại Mỗi bước quân hành lộng tiếng thơ.
Mưỡu: Đã mang lấy kiếp phù sinh Còn thêm cái nợ nhân tình buộc chân Đã đày vào kiếp phong trần Thì xin cứ thử một lần cho cam. Hát nói: Con đường xưa ấy Cuộc hành trình qua biết mấy chông gai Mưu mẹo bon chen đua sức đua tài Đường danh lợi bi hài lắm cửa. Mới đó miệng em còn dính sữa Giờ đây tóc lão đã pha sương Ôi kiếp người ngoảnh lại thấy mà thương Mạnh đánh yếu giàu hiếp nghèo Chém giết tương tàn chẳng luyến vương thương tiếc Còn biết bao nhiêu điều khiếm…
Mưỡu: Tháng ngày con én đưa thoi Bao điều hay dỡ trò đủa nhân tâm Hát nói: Thời gian siêu tốc, Nói thì nhiều mà làm chẳng bao nhiêu Với nước non trăn trở bao điều Đường sinh kế liêu xiêu nghềnh thác Mới đó đỉnh mây cao ngắt ngắt Phút đâu mái tóc đã phau phau Cứ chần chừ năm tháng qua mau Kẻ trước xuống người sau lên đâu có dễ Có đức tài mà không quyền thế Ngồi nhấm trà nhả khói mà chơi Lại có người chẳng nhọc sức hao hơi Lật sấp ngữa tập hồ sơ một đêm xơi bạc…