BỐN MÙA
Xuân hồng chuyển nhựa lên cây
Cho ong bưóm lượn giăng đầy nhuỵ hoa
Hè đưa hương bưởi bay xa
Phượng tung cánh đỏ sen hòa ngát hương
Thu buông sợi nhớ sợi thương
Vườn thu ai hái để vương lá vàng
Đông về gọi gió bấc sang
Má em hây đỏ ngỡ ngàng đợi xuân
NỬA VÒNG TAY
Em đứng chờ ai trước cổng làng
Nắng chiều chênh chếch gió bay ngang
Một tà áo mỏng che tay rụng
Một cánh tay đưa rất nhẹ nhàng
Ôm con chỉ có nửa vòng thôi
Nửa của tay kia đã mất rồi
Chiến địa Trường Sơn em gửi lại
Một cánh tay ôm cả cuộc đời
Em gái thương binh xinh đẹp ơi
Em niềm kiêu hãnh của quê tôi
Tâm hồn em sáng trong như ngọc
Hạnh phúc trên tay nở nụ cười
THĂM THẦY GIÁO CŨ
Tuổi thơ nhớ lớp bên sông
Tìm về trường cũ ngược dòng thời gian
Cuộc đời thầy lắm gian nan
Con đò thầy chở muôn vàn phong ba
Lòng thầy yêu trẻ thiết tha
Trồng người như thể trồng hoa cho đời
Đò ngang cập bến nhiều rồi
Tóc xanh đã phủ phấn vôi trắng đầu
Thương trò thầy thức đêm thâu
Chấm bài thầy đọc từng câu từng lời
Thầy ơi em đã hiểu rồi
Chữ Nhân chữ Nghĩa suốt đời em mang
Ngày vui em thấy rộn ràng
Hoa tươi đẹp nhất em mang tặng thầy
Cảnh nghèo bám chặt…
SOẠN BÀI
Hoa nghiêng bên cửa như chào
Trăng qua song cửa ghé vào đẹp sao
Một chồng sách vở xếp cao
Những tờ giáo án gió vào từng trang
Bài thơ tôi giảng Hương Giang
Sông Hương xứ Huế dịu dàng tiếng ai
Đêm khuya tĩnh lặng soạn bài
Bỗng thương cô gái ở ngoài sông Hương
Rơi
Hè rơi phượng đỏ sân trường
Thu rơi chiếc lá vàng ươm bên thềm
Gió rơi cho sóng dâng lên
Mưa rơi trôi cả đường quê lối về
Chiều rơi tiếng sáo ven đê
Đêm rơi cả ánh trăng thề bên nhau
Sương rơi ướt đẫm ngàn dâu
Em rơi mất mối tình đầu trong anh
RƠI
Hè rơi phượng đỏ sân trường
Thu rơi chiếc lá vàng ươm bên thềm
Gió rơi cho sóng dâng lên
Mưa rơi trôi cả đường quê lối về
Chiều rơi tiếng sáo ven đê
Đêm rơi cả ánh trăng thề bên nhau
Sương rơi ướt đẫm ngàn dâu
Em rơi mất mối tình đầu trong anh
Rơi
Hè rơi phượng đỏ sân trường
Thu rơi chiếc lá vàng ươm bên thềm
Gió rơi cho sóng dâng lên
Mưa rơi trôi cả đường quê lối về
Chiều rơi tiếng sáo ven đê
Đêm rơi cả ánh trăng thề bên nhau
Sương rơi ướt đẫm ngàn dâu
Em rơi mất mối tình đầu trong anh
Thái Bình ở phía trăng lên
Biển mênh mông sóng vỗ bên đồng vàng
Củ khoai hạt lúa về làng
Câu chèo trống hội rộn ràng bay xa
Quê hương bác học tài ba
Sinh ra ở đất Duyên Hà - Thần Khê
Cũng là con của chân quê
Đến rằm tháng chín nhớ về hội Keo
Vườn lên từ đất quê nghèo
Trai tài gái đảm đi theo Lời Người
Nho Lâm tiếng trống ''Ba Mưoi''
Nông dân Tiền Hải lớp người tiên phong
Hôm nay hương lúa hương đồng
Còn thơm hơi thở hào hùng ngày xưa
Thái Bình hạt gạo thành thơ
Đồng xanh xanh…
Em đợi chờ ai trước cổng làng
Nắng chiều chênh chếch gió bay ngang
Một tà áo mỏng che tay rụng
Một cánh tay đưa rất nhẹ nhàng
Ôm con chỉ có nữa vòng thôi
Nửa của tay kia đã mất rồi
Chiến địa Trường sơn em gửi lại
Một cánh tay ôm trọn cuộc đời
Em gái thương binh xinh đẹp ơi
Em niềm kiêu hãnh của quê tôi
Tâm hồn em sáng trong như ngọc
Hạnh phúc trên tay nở nụ cười.